Nguyễn Hiệu người làng Đan Khê, huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hóa. Năm 1700 đời Lê Hy Tông, ông đỗ đồng tiến sĩ khi 27 tuổi.
Năm 1715, Nguyễn Hiệu vào phủ chúa Trịnh làm Bồi tụng. Ông dâng lên chúa Trịnh Cương bài “trị bình”. Trịnh Cương khen ngợi ông và để ý tới ông[1].
Năm 1717, ông được cử làm Tư giảng cho thế tử Trịnh Giang mới ra mở phủ riêng. Sau đó ông chuyển sang làm Tả thị lang.
Năm 1720, Nguyễn Hiệu được phong tước hầu. Năm 1722 triều đình khảo công, ông được phong làm Nông quận công.
Năm 1726, ở Thanh Hóa có nạn đói. Ông được lệnh đến Thanh Hóa phát chẩn. Năm 1727, ông được thăng làm Đô ngự sử, tiếp tục giữ chức Bồi tụng trong phủ chúa.
Năm 1730, Trịnh Giang lên ngôi thay Trịnh Cương, nhớ ơn ông dạy mình bèn thăng làm Thượng thư bộ Binh, Thiếu bảo, cho mở dinh Trung Tiệp. Sau đó ông đổi sang Thượng thư bộ Lễ, coi việc ở Viện hàn lâm.
Năm 1732, triều đình lại xét công các đại thần, ông được thăng làm Thiếu phó, Tá lý công thần. Ít lâu sau ông vào phủ chúa làm Tham tụng (Tể tướng).
Lúc đó Trịnh Giang ngờ vực một số đại thần, đã ra tay sát hại Nguyễn Công Hãng, Lê Anh Tuấn. Nguyễn Hiệu cũng vì làm trái ý chúa nên bị cách chức Tham tụng, bị giáng xuống làm Thượng thư bộ Hình, hàm Thiếu bảo. Nhưng ít lâu sau ông lại được lên làm Tham tụng kiêm Thượng thư bộ Lại[2].
Năm 1735, Nguyễn Hiệu qua đời, thọ 62 tuổi. Ông được truy tặng là Thái bảo, đại tư đồ, gia phong phúc thần.